Chùa Mía

(LVH) - Chùa Mía còn có tên chữ là Sùng Nghiêm Tự, được xây dựng vào thời Trần, đến thế kỷ 17, ngôi chùa có nhiều pho tượng Phật độc đáo, thể hiện tính nghệ thuật cao siêu của các nghệ nhân về đúc, nặn, chạm khắc thời xưa.

Nằm cách Hà Nội khoảng 45km về phía tây, chùa Mía thuộc làng Mía, xã Đường Lâm, thị xã Sơn Tây. Đây là một trong số những  ngôi chùa có kiến trúc độc đáo. Toàn bộ ngôi chùa được xây bằng gỗ quý, có kiến trúc hình chữ “Mục”.

Chùa Mía còn có tên chữ là Sùng Nghiêm Tự. Chùa được xây dựng vào thời Trần. Đến thế kỷ 17, chùa đã bị đổ nát, hoang phế nhiều. Năm Đức Long thứ tư (năm 1632), bà Nguyễn Thị Dong, vợ chúa Trịnh Tráng (1632 - 1657),đứng ra hưng công để xây dựng lại. Bà đã được tạc tượng đưa vào thờ ở chùa, được nhân dân tôn kính gọi là Bà Chúa Mía.

Chùa nằm trên một ngọn đồi đá ong, có quy mô lớn, được tách ra làm ba khoảnh tách bạch. Phía ngoài cùng là gác chuông, tiếp đó là mảnh sân, ở phía bên góc phải là một cây đa vài trăm tuổi, tán lá sum suê che mát cả một khoảng rộng, tạo cho khu chùa Mía một cảnh yên tĩnh mát mẻ và linh thiêng. Qua một cổng gạch là đến dãy nhà thụ trai (nơi ở của các nhà sư). Tiếp đến là khu nhà chính gồm: Nhà bái đường, chùa hạ, chùa trong và thượng điện.

Ở nhà bái đường có một tấm bia đá được dựng vào năm bắt đầu làm chùa (1632). Tấm bia đá này có chiều cao hơn 1,6m, chiều rộng là 1,2m đặt trên một con rùa đá đồ sộ làm chúng ta nhớ đến những con rùa đội bia đá trong Khuê Các Văn Miếu. Nội dung của tấm bia ghi lại công đức Bà Chúa Mía xây chùa. Đây là một trong những tấm bia to đẹp còn lưu giữ đến ngày nay.

HL